TRUYỆN SONG NGỮ ANH-VIỆT HAY VÀ DỄ ĐỌC
1.NEVER TELL A LIE ,
On his deathbed, a father advised his son to always speak truth.
The son promised that he would never tell a lie.
One day, while going to the city through a forest, he got surrounded by some robbers.
One of them asked, “What do you have?” The boy answered, “I have fifty rupees.”
They searched him but couldn’t find anything.
When they were about to go, the boy called out,
“I am not telling a lie. See this fifty rupee note which I had hidden in my shirt.”
The leader of the robbers felt pleased at the truthfulness of the boy, gave him hundred rupees as reward and went away.
KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC NÓI DỐI
Trong giờ phút cuối đời của mình, người cha đã khuyên con trai ông ấy phải luôn nói thật. Người con hứa rằng anh ấy sẽ không bao giờ nói dối.
Một ngày nọ, trong khi đi đến thành phố thông qua khu rừng, cậu bé bị bao quanh bởi những tên cướp.
Một trong số chúng hỏi “mày có cái gì?” Anh ta trả lời: “Tôi có 50 đồng ru pi”
Họ lục soát người anh ta nhưng không tìm thấy bất kỳ thứ gì. Khi họ chuẩn bị bỏ đi, cậu bé gọi họ lại: ” Tôi không nói dối. Nhìn này 50 đồng rupi tôi giấu trong áo này”.
Thủ lĩnh băng cướp cảm thấy hài lòng về tính thật thà của cậu bé, ông ta cho cậu bé 100 đồng rupi như một phần thưởng và bỏ đi.
2.THE MISCHIEVOUS DOG
There was once a Dog who was so ill-natured and mischievous that his Master had to fasten a heavy wooden clog about his neck to keep him from annoying visitors and neighbors.
But the Dog seemed to be very proud of the clog and dragged it about noisily as if he wished to attract everybody’s attention.
He was not able to impress anyone. “You would be wiser,” said an old acquaintance, “to keep quietly out of sight with that clog. Do you want everybody to know what a disgraceful and ill-natured Dog you are?” Notoriety is not fame.
CHÚ CHÓ TINH NGHỊCH
Có lần chú chó quá xấu tính và tinh nghịch đến nỗi chủ của nó phải đeo cho nó một cái còng cổ rất nặng để ngăn nó không làm phiền du khách và hàng xóm.
Nhưng dường như chú chó rất tự hào về cái còng và kéo nó đi rất ồn ào như muốn gây chú ý đến mọi người.
Nhưng nó không gây ấn tượng được với ai. “Bạn phải khôn ngoan lên”, một người quen cũ nói, “hãy giữ yên lặng khi ở ngoài với cái còng. Bạn muốn mọi người biết bạn là một chú chó đáng hổ thẹn và xấu tính sao?”
Tai tiếng không phải là sự nổi tiếng.
3.The crow and the pitcher In a spell of dry weather, when the Birds could find very little to drink, a thirsty Crow found a pitcher with a little water in it.
But the pitcher was high and had a narrow neck, and no matter how he tried, the Crow could not reach the water.
The poor thing felt as if he must die of thirst. Then an idea came to him.
Picking up some small pebbles, he dropped them into the pitcher one by one. With each pebble the water rose a little higher until at last it was near enough so he could drink. “In a pinch a good use of our wits may help us out.”
Con quạ và cái bình Vào một đợt khô hạn, khi các loài chim chỉ có thể tìm thấy rất ít nước để uống, một con quạ khát nước đã tìm thấy một cái bình trong đó có một ít nước. Nhưng cái bình thì cao và có cái cổ hẹp, và dù cho quạ ta có cố gắng sao đi chăng nữa thì nó cũng không thể chạm được tới nước trong bình. Nó cảm nhận một điều tệ hại nếu nó phải chết vì khát. Sau đó, một ý tưởng thoáng lên trong nó. Nó nhặt lên vài viên sỏi nhỏ và thả từng viên một vài cáu bình chứa nước. Cứ mỗi viên sỏi thì nước lại dang lên cao hơn cho đến cuối cùng đã gần đủ để nên nó có thể uống. “Trong một trường hợp cấp thiết thì sự bình tĩnh sẽ giúp chúng ta vượt qua những sự cố.”
4.The two crabs
One fine day two Crabs came out from their home to take a stroll on the sand.
“Child,” said the mother, “you are walking very ungracefully.
You should accustom yourself to walking straight forward without twisting from side to side.
” “Pray, mother,” said the young one,
“do but set the example yourself, and I will follow you.” “Examples is the best precept”
Hai con cua Một ngày đẹp trời hai con cua đi ra khỏi nhà để đi dạo trên cát. “Này con gái” cua mẹ nói, “Con đang đi rất thiếu duyên dáng đấy. Con nên tập dần cho quen để đi thẳng hướng đừng đi ngang như thế”. “Mẹ hãy thử trước” cua con nói, “Làm một ví dụ từ chính mẹ và con sẽ làm theo” “Ví dụ là lời dạy bảo tốt nhất.”
5.FRIENDSHIP IS A STRONG WEAPON
It was hot summer. A lion went to a pool to drink water.
Just then a pig also came there to quench his thirst.
Both of them wanted to drink first.
They looked at each other with blood-shot eyes and attacked each other with so much anger that soon they started bleeding.
Feeling tired, both stopped for a while to be fresh. Suddenly, they heard the screams of vultures.
They saw that a large number of vultures were looking at them with longing eyes.
In no time, both the beasts understood that the vultures were waiting for one of them to be killed by the other so that they might feed on his dead body.
So both of them became friends, quenched their thirst and went away. Thus, their friendship saved their lives.
Tình bạn là vũ khí mạnh mẽ nhất.
Đó là vào mùa hè nóng nực.Một con sư tử đi đến hồ nước để uống nước.
Vừa lúc đó, một con heo cũng đến để làm dịu cơn khát của mình.
Cả hai đều muốn uống đầu tiên. Chúng nhìn nhau với ánh mắt hình viên đạn và tấn công đối phương rất dữ dội chẳng mấy chốc cả hai đều đổ máu.
Cảm thấy mệt mỏi,cả hai ngừng lại một lúc để nghỉ.
Đột nhiên , chúng nghe thây tiếng la hét của kền kền,Chúng nhìn thấy một bầy lớn kền kền đang nhìn chúng với đôi mắt thèm khát.
Ngay khoảnh khắc đó,hai con thú đã hiểu ra rằng bọn kền kền đang chờ một trong hai bị giết chết bởi con còn lại để chúng có thể ăn thịt con đã chết. Vì vậy cả hai con thú đã trở thành bạn,dập tắt cơn thèm khát của chúng và bay đi Cuối cùng, tình bạn của cả hai đã cứu sống họ.
6.The Lion and The Gnat
“Away with you, vile insect!” said a Lion angrily to a Gnat that was buzzing around his head.
But the Gnat was not in the least disturbed.
“Do you think,” he said spitefully to the Lion,
“that I am afraid of you because they call you king?”
The next instant he flew at the Lion and stung him sharply on the nose.
Mad with rage, the Lion struck fiercely at the Gnat, but only succeeded in tearing himself with his claws.
Again and again the Gnat stung the Lion, who now was roaring terribly.
At last, worn out with rage and covered with wounds that his own teeth and claws had made, the Lion gave up the fight.
The Gnat buzzed away to tell the whole world about his victory, but instead he flew straight into a spider’s web.
And there, he who had defeated the King of beasts came to a miserable end, the prey of a little spider.
The least of our enemies is often the most to be feared.
Pride over a success should not throw us off our guard.
Sư tử và con muỗi
“Hãy cút khỏi đây đi, đồ côn trùng thấp hèn kia!”
Con sư tử giận dữ nói với con muỗi đang bay vo ve quanh đầu nó nhưng muỗi ta không hề cảm thấy nao núng trước lời nói miệt thị ấy của con sư tử.
Chú muỗi hằn học đáp lại: “Ông nghĩ là tôi sợ ông vì ông được người ta tôn vinh là vua à?” Sau đó, con côn trùng đậu trên con sư tử và cắn ngày vào mũi của nó.
Con sư tử nổi trận lôi đình, dập một cái thật mạnh vào con muỗi nhưng lại trúng ngay mặt mình. Cứ thế, con muỗi cắn con sư tử nhiều lần trong khi con sư tử đang gầm rú lên một cách thảm thiết.
Cuối cùng, con sư tử kiệt sức với đầy viết thương trên mặt mà nó tự gây ra cho mình, nó đành phải chịu thua. Con muỗi bay đi định khoe với mọi người về chiến thắng của mình nhưng sau đó nó lại bay ngay vào ổ nhện. Và ở đó, kẻ vừa mới đánh bại chúa tể cúa sơn lâm đã gặp một kết cục thảm hại đó là trở thành con mồi của một con nhện nhỏ xíu Kẻ thù của chúng ta chưa hẳn là những kẻ đáng sợ nhất. Đừng bao giờ ngủ quên trên hào quang của chiến thắng mà đánh mất sự cảnh giác của mình.
7.The Mercury and the Woodman
The Woodman was in despair. The axe was all he possessed with which to make a living, and he had not money enough to buy a new one.
As he stood wringing his hands and weeping, the god Mercury suddenly appeared and asked what the trouble was.
The Woodman told what had happened, and straightway the kind Mercury dived into the pool.
When he came up again he held a wonderful golden axe.
“Is this your axe?” Mercury asked the Woodman. “No,” answered the honest Woodman, “that is not my axe.” Mercury laid the golden axe on the bank and sprang back into the pool.
This time he brought up an axe of silver, but the Woodman declared again that his axe was just an ordinary one with a wooden handle.
Mercury dived down for the third time, and when he came up again he had the very axe that had been lost.
The poor Woodman was very glad that his axe had been found and could not thank the kind god enough.
Mercury was greatly pleased with the Woodman’s honesty. “I admire your honesty,” he said, “and as a reward you may have all three axes, the gold and the silver as well as your own.”
The happy Woodman returned to his home with his treasures, and soon the story of his good fortune was known to everybody in the village.
Now there were several Woodmen in the village who believed that they could easily win the same good fortune.
They hurried out into the woods, one here, one there, and hiding their axes in the bushes, pretended they had lost them.
Then they wept and wailed and called on Mercury to help them. And indeed, Mercury did appear, first to this one, then to that.
To each one he showed an axe of gold, and each one eagerly claimed it to be the one he had lost. But Mercury did not give them the golden axe.
Oh no! Instead he gave them each a hard whack over the head with it and sent them home.
And when they returned next day to look for their own axes, they were nowhere to be found.
Thủy tề và gã tiều phu
Thủy tề lặn xuống lần thứ ba, và khi trở lên ông ấy cầm cái rìu đã bị mất trước đó. Người tiều phu nghèo khó rất vui vì tìm lại cái rìu và không biết cám ơn ông ấy sao cho đủ.
Thủy tề rất hài lòng với lòng trung thực của người tiều phu. Ông ấy nói “Ta rất ngưỡng mộ lòng trung thực của con và phần thưởng là cả ba cây rìu, rìu vàng rìu bạc đều là của con”
Người tiều phu rất vui trở về nhà với những báu vật của mình, và câu chuyện về vận may của anh ấy trong làng ai cũng biết. Có một vài người tiều phu khác trong làng tin rằng họ có thể dễ dàng có được may mắn giống như vậy.
Họ vội vàng đi vào rừng, một người chỗ này, một người chỗ kia và giấu rìu của họ trong các bụi rậm, giả vờ họ làm mất chúng. Sau đó họ khóc và than vãn cầu xin Thủy tề giúp họ. Và thực vậy, thủy tề xuất hiện, đầu tiên cái này, sau đó cái kia, cứ mỗi lần ông ấy đưa một cái rìu vàng ra là họ tha thiết xác nhận nó là cái họ đã mất.
Nhưng thủy tề không đưa cho họ cái rìu vàng. Oh Không! Thay vào đó ông ấy đánh mỗi người cái mạnh vào đầu và đuổi họ về nhà.
Hôm sau họ quay lại tìm cái rìu của họ nhưng họ không biết tìm ở đâu.
Vui lòng giữ nguồn: https://newsky.edu.vn/truyen-song-ngu-anh-viet-hay-va-de-doc/
No comments:
Post a Comment